Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Lý do 36: "Tạo Ra Một Dân Có Lòng Sốt Sắng Về Các Việc Lành"

50 Lý Do Để Chúa Jêsus Chịu Chết
Tạo ra một dân có lòng sốt sắng về các việc lành

là Đấng liều mình vì chúng ta, để chuộc chúng ta khỏi mọi tội và làm cho sạch, đặng lấy chúng ta làm một dân thuộc riêng về Ngài, là dân có lòng sốt sắng về các việc lành” (Tít 2:14).

            Ngay ở trọng tâm Cơ đốc giáo là lẽ thật cho rằng chúng ta được Đức Chúa Trời tha thứ và tiếp nhận, không phải vì chúng ta đã làm nhiều việc lành đâu, mà là giúp chúng ta có khả năng và nhiệt huyết để làm các việc lành đó. Kinh thánh chép:Ấy chính Chúa đã cứu chúng ta, … chẳng phải theo việc làm chúng ta (II Timôthê 1:9). Những việc lành không phải là nền tảng của sự chúng ta được tiếp nhận, mà là bông trái của nó. Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết không phải vì chúng ta dâng cho Ngài những việc lành, mà Ngài đã chịu chết “và làm cho sạch, đặng lấy chúng ta làm một dân thuộc riêng về Ngài, là dân có lòng sốt sắng về các việc lành” (Tít 2:14).
            Đây là ý nghĩa của ân điển. Chúng ta không thể có được chỗ đứng phải lẽ với Đức Chúa Trời vì cớ những việc làm của chúng ta. Chỗ đứng ấy phải là một sự ban cho rời rộng kìa. Chúng ta có thể nhận lãnh chỗ đứng ấy bởi đức tin, ấp ủ nó như báu vật quí báu của mình. Đây là lý do tại sao Kinh thánh chép: Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình (Êphêsô 2:8-9). Đấng Christ đã chịu khổ và đã chịu chết hầu cho các việc lành sẽ là quả, chớ không phải nhân, của sự chúng ta được tiếp nhận.
            Vì thế, chẳng có gì phải ngạc nhiên khi câu kế chép:vì chúng ta … dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành (Êphêsô 2:10). Nghĩa là, chúng ta được cứu để làm các việc lành, chớ không phải bởi các việc lành. Và mục đích của Đấng Christ không phải là khả năng để thực hiện chúng, mà là niềm đam mê để thực hiện chúng. Đấy là lý do tại sao Kinh thánh sử dụng từ ngữ “sốt sắng”. Đấng Christ đã chịu chết để khiến chúng ta phải “sốt sắng về các việc lành”. Sốt sắng của nghĩa là đam mê. Đấng Christ không chịu chết để khiến các việc lành ra khả thi hay để tạo ra một sự theo đuổi nửa vời. Ngài đã chịu chết để tạo ra một niềm đam mê về các việc lành. Sự thanh sạch Cơ đốc không phải là tránh né điều ác, mà là theo đuổi điều lành.
            Có những lý do tại sao Chúa Jêsus đã trả cái giá vô hạn để tạo ra niềm đam mê về các việc lành. Ngài đã cung ứng lý do chính bằng mấy lời nầy: Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời (Mathiơ 5:16). Đức Chúa Trời được tỏ ra là vinh hiển bởi các việc lành của Cơ đốc nhân. Về sự vinh hiển ấy Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết.
            Khi sự tha thứ và tiếp nhận của Đức Chúa Trời buông tha chúng ta không còn sợ hãi, kiêu ngạo, tham lam, chúng ta được đầy dẫy với lòng sốt sắng yêu thương tha nhân theo cách chúng ta được yêu thương. Chúng ta phó thác của cải và mạng sống của chúng ta kể từ khi chúng ta được an ninh trong Đấng Christ. Khi chúng ta yêu thương tha nhân giống như vầy, cách ăn ở của chúng ta ngược lại với sự tự cấp và tự quản của con người. Đức Chúa Trời, là Kho Báu và Sự An Ninh làm biến đổi đời sống, hãy chú ý vào đấy.
            Và đâu là “các việc lành” nầy? Không giới hạn phạm vi của chúng, Kinh thánh chủ yếu nói tới việc giúp đỡ con người trong chỗ cần kíp, đặc biệt những người nghèo khó và chịu khổ nhiều nhất. Thí dụ, Kinh thánh chép: Những người bổn đạo ta cũng phải học tập chuyên làm việc lành, đặng giùm giúp khi túng ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà không ra trái (Tít 3:14). Đấng Christ đã chịu chết để biến chúng ta thành loại người nầy — đam mê giùm giúp kẻ nghèo và kẻ bị hư mất. Đó là cuộc sống tốt đẹp nhất, bất luận là giá nào đối với chúng ta trong đời nầy: Họ nhận được sự giùm giúp, chúng ta được vui vẻ, Đức Chúa Trời nhận được sự vinh hiển.


Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Lý do 35: "Để Ban Ý Nghĩa Sâu Sắc Nhất Cho Hôn Nhân"

50 Lý Do Để Chúa Jêsus Chịu Chết
Để Ban Ý Nghĩa Sâu Sắc Nhất Cho Hôn Nhân
            “Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh(Êphêsô 5:25).
            Thiết kế của Đức Chúa Trời dành cho hôn nhân trong Kinh thánh phác hoạ người chồng yêu thương vợ mình theo cách Đấng Christ yêu thương dân sự Ngài, và người vợ đáp ứng với chồng mình theo cách dân sự của Đấng Christ đáp ứng lại với Ngài. Hình ảnh nầy đã có ở trong trí của Đức Chúa Trời khi Ngài sai Đấng Christ vào trong thế gian. Đấng Christ đã đến vì cô dâu của Ngài, đã chịu chết vì nàng để tỏ ra cho thấy ý nghĩa thể nào về hôn nhân.
            Không, mục đích của phép loại suy không có ý nói những người làm chồng phải chịu khổ nơi tay của vợ mình. Thực vậy, theo một ý nghĩa thì việc đã xảy ra cho Chúa Jêsus. Ngài đã chịu khổ để đem một số người — cô dâu — vào sự sống, và chính số người nầy đã có mặt giữa vòng những người đã gây ra sự thương khó của Ngài. Và phần nhiều sự buồn rầu của Ngài nằm ở chỗ các môn đồ Ngài đã lìa bỏ Ngài (Mathiơ 26:56). Những mục đích của phép loại suy cho thấy Chúa Jêsus thể nào đã yêu thương họ đến chỗ phải gục chết mà không xua họ đi.
            Ý tưởng của Đức Chúa Trời dành cho hôn nhân đã có trước sự hội hiệp của Ađam và Êva cùng sự đến của Đấng Christ. Chúng ta biết rõ điều nầy khi vị Sứ đồ của Đấng lên tiếng giải thích lẽ mầu nhiệm của sự hôn nhân, ông đi ngược lại phần mở đầu của Kinh thánh rồi trưng dẫn Sáng thế ký 2:24: Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt”.
            Rồi, ở trong câu kế tiếp, ông giải thích cái điều mà ông mới vừa trưng dẫn: Vậy nên người đàn ông phải lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, hai người cùng nên một thịt. Sự mầu nhiệm ấy là lớn, tôi nói về Đấng Christ và Hội thánh vậy (Êphêsô 5:31-32).
            Nói như thế có nghĩa là trong lý trí của Đức Chúa Trời, hôn nhân đã được thiết dựng lúc ban đầu để bày tỏ ra mối quan hệ của Đấng Christ với dân sự của Ngài. Lý do hôn nhân được gọi là “lẽ mầu nhiệm”, ấy là mục đích dành cho cuộc hôn nhân không được tỏ ra rõ ràng cho tới chừng Đấng Christ ngự đến. Giờ đây, chúng ta nhìn thấy cuộc hôn nhân ấy tỏ ra tình yêu thương của Đấng Christ dành cho dân sự Ngài mà ai sống trên thế gian cũng trông thấy.
            Một khi điều nầy đã có trong lý trí của Đức Chúa Trời ngay từ lúc sáng thế, điều ấy cũng ở trong lý trí của Đấng Christ khi Ngài đối diện với sự chết. Ngài biết rõ ở giữa nhiều tác động của sự Ngài chịu thương khó là điều nầy đây: làm cho ý nghĩa sâu sắc nhất của hôn nhân ra đơn giãn. Mọi sự thương khó của Ngài đều trở thành một sứ điệp đặc biệt cho những người làm chồng: Đây là cách mà từng người làm chồng phải thương yêu vợ mình.
            Mặc dầu Đức Chúa Trời không chủ ý, từ lúc sáng thế, làm cho những cuộc hôn nhân phải rơi vào khổ sở,  như có nhiều trường hợp đã rồi. Đấy là những gì tội lỗi đang thực hiện. Nó khiến cho chúng ta đối xử tồi tệ với nhau. Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết để thay đổi sự ấy. Những người làm vợ đều có trách nhiệm của họ trong sự thay đổi nầy. Nhưng Đấng Christ cung ứng phần trách nhiệm đặc biệt cho những người làm chồng. Đấy là lý do tại sao Kinh thánh chép: Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh (Êphêsô 5:25).
            Những người làm chồng không phải là Đấng Christ. Song họ được kêu gọi để sống giống như Ngài. Và cái điểm giống đặc biệt nầy là thái độ sẵn sàng của người chồng phải chịu khổ vì ích cho vợ mình mà chẳng có sự răn đe hay ngược đãi nàng. Điều nầy bao gồm sự chịu khổ để bảo vệ nàng tránh bất kỳ một thế lực nào ở bên ngoài sẽ làm tổn hại nàng, cũng như phải chịu đựng những thất vọng hoặc thậm chí những ngược đãi đối với nàng. Loại yêu thương nầy vốn khả thi vì Đấng Christ đã chịu chết cho cả chồng và vợ. Tội lỗi của họ đã được tha.
            Không nên làm cho người kia phải chịu khổ vì cớ tội lỗi. Đấng Christ đã gánh chịu nỗi khổ đó rồi. Giờ đây, khi hai người phạm tội và đã được tha thứ, chúng ta có thể lấy thiện báo ác.


Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Lý do 34: "Giúp Chúng Ta Sống Bởi Đức Tin Trong Ngài"

50 Lý Do Để Chúa Jêsus Chịu Chết
Giúp Chúng Ta Sống Bởi Đức Tin Trong Ngài
            “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi (Galati 2:20).

            Có một nghịch lý rõ ràng trong câu nầy: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá”, nhưng “mà tôi sống”. Dầu vậy, bạn có thể nói: “Đấy chẳng phải là nghịch lý đâu, mà chỉ là sự nối tiếp mà thôi. Trước tiên, tôi đã chết với Đấng Christ; tíêp đến tôi đã được sống lại với Ngài và giờ đây tôi đang sống”. Thực vậy. Nhưng câu nói nầy thậm chí còn nghịch lý ơhn nữa đây: “Không phải là tôi sống nữa” tuy nhiên “mà tôi sống”? Có phải tôi sống hay tôi không sống? Nghịch lý không phải là mâu thuẫn. Nghe thì như thế đấy.
            Cái điều Phaolô muốn nói, ấy là có cái “Tôi” đã chết, và có cái “Tôi” khác đang sống. Trở thành một Cơ đốc nhân là y như thế đấy. Cái tôi cũ đã chết. Cái tôi mới được “dựng nên” hay “được tạo nên”.
            Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới (II Côrinhtô 5:17).nên đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ, ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu, và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ (Êphêsô 2:5-6).
            Mục đích sự chết của Đấng Christ là đem “người cũ” của chúng ta theo với Ngài vào trong mồ mả và đặt dấu chấm hết cho nó. vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội lỗi nữa (Rôma 6:6). Nếu chúng ta tin cậy Đấng Christ, chúng ta được kết hiệp cùng Ngài, và Đức Chúa Trời kể người cũ của chúng ta là đã chết với Đấng Christ. Mục đích là dựng nên một cái tôi mới.
            Vậy, ai là cái tôi mới? Có khác biệt gì giữa hai cái tôi đó không? Phải chăng tôi vẫn là tôi? Câu mở đầu của chương nầy mô tả cái tôi mới theo hai cách: Một cách gần như không thể hình dung được; còn cách kia thì rất là đơn giãn. Thứ nhứt, nó nói rằng cái tôi mới là Đấng Christ đang sống trong tôi: “Không phải là tôi sống nữa, mà Đấng Christ sống trong tôi”. Tôi lấy câu nầy để nói rằng cái tôi mới đã được xác định bởi sự hiện diện và sự vùa giúp của Đấng Christ mọi lúc mọi khi. Ngài hiện diện luôn luôn đang truyền đạt sự sống cho tôi. Ngài luôn thêm sức cho tôi đối với điều chi Ngài kêu gọi tôi phải lo làm.
            Đấy là lý do tại sao Kinh thánh chép: Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi (Philíp 4:13). Ấy cũng là vì đó mà tôi làm việc, nhờ Ngài giúp đỡ mà chiến đấu, là sức hành động cách có quyền trong tôi (Côlôse 1:29). Vì vậy, khi nói và làm mọi sự, cái tôi mới phát biểu như sau: Vì tôi chẳng dám nói những sự khác hơn sự mà Đấng Christ cậy tôi làm ra (Rôma 15:18).
            Đấy là cách thứ nhứt Galati 2:20 nói tới cái tôi mới: một cái tôi được Đấng Christ ngự trị, Đấng Christ nâng đỡ, Đấng Christ thêm sức cho. Đấy là điều mà Đấng Christ chịu chết để bày tỏ ra. Đấy là những gì biểu hiện ra nơi một Cơ đốc nhân. Cách kia, nó nói tới cái tôi mới là như vầy đây: Cái tôi ấy sống bởi sự tin cậy Đấng từng giây từng phút một “nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.
            Không có phần mô tả thứ hai nầy về cái tôi mới, chúng ta phải tự hỏi đâu là phần của chúng ta trong việc kinh nghiệm sự vùa giúp hàng ngày của Đấng Christ. Giờ đây, chúng ta có câu trả lời: ấy là đức tin. Từ khía cạnh thiêng liêng, Đấng Christ đang sống trong chúng ta, vùa giúp chúng ta để sống theo cách mà Ngài dạy chúng ta phải sống. Đó là công việc của Ngài. Nhưng từ khía cạnh của chúng ta, đức tin được kinh nghiệm bằng cách tin cậy Ngài từng giây phút một để ở với chúng ta và vùa giúp chúng ta. Minh chứng rằng Ngài sẽ ở với chúng ta và sẽ vùa giúp chúng ta thực thi điều nầy là sự thực Ngài đã chịu thương khó và chịu chết để khiến nó thành ra sự thực.



Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

Lý do 33: Biến Thập Tự Giá Thành Lý Do Cho Mọi Sự Khoe Mình Của Chúng Ta"

50 Lý Do Để Chúa Jêsus Chịu Chết

Biến thập tự giá thành lý do
cho mọi sự khoe mình của chúng ta

            “Còn như tôi, tôi hẳn chẳng khoe mình, trừ ra khoe về thập tự giá của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, bởi thập tự giá ấy, thế gian đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy!Galati 6:14”.
           
            Điều nầy dường như là đỉnh cao rồi đấy. Chỉ khoe về thập tự giá mà thôi! Thực sao? Có thực là chỉ khoe về thập tự giá thôi ư? Ngay cả Kinh thánh nói tới nhiều việc khác cần phải khoe nữa. Khoe về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rôma 5:2). Khoe về những cơn hoạn nạn của chúng ta (Rôma 5:3). Khoe về tình trạng yếu đuối của chúng ta (II Côrinhtô 12:9). Khoe về nhân sự của Đấng Christ (I Têsalônica 2:19). Vậy thì “trừ ra” muốn nói gì ở đây?
            “Trừ ra” muốn nói tới mọi thứ khoe khác vẫn là một sự khoe khoang về thập tự giá. Nếu chúng ta khoe về hy vọng nơi sự vinh hiển, cái khoe ấy phải là cái khoe về thập tự giá của Đấng Christ. Nếu chúng ta khoe về nhân sự của Đấng Christ, chính cái khoe ấy phải là cái khoe về thập tự giá.
            Chỉ khoe nơi thập tự giá có nghĩa là chỉ có thập tự giá mới có thể giúp cho từng cái khoe hợp lý khác, và từng cái khoe hợp lý vì lẽ đó tôn vinh thập tự giá.
            Tại sao chứ? Vì từng việc tốt lành — quả thật, ngay cả từng việc tồi tệ Đức Chúa Trời đổi thành tốt lành — được chúng ta nhận lãnh bởi thập tự giá của Đấng Christ. Tẻ tách ra khỏi đức tin nơi Đấng Christ, hạng tội nhân chỉ nhận lãnh sự phán xét mà thôi. Phải, có nhiều việc thú vị đến với người chưa tin Chúa.
            Nhưng Kinh thánh dạy rằng ngay cả những phước hạnh tự nhiên nầy của cuộc sống chỉ sẽ làm tăng mức độ nghiêm trọng sự phán xét của Đức Chúa Trời vào lúc cuối cùng, nếu họ không tiếp nhận với những sự cảm tạ trên cơ sở sự thương khó của Đấng Christ (Rôma 2:4-5).
            Vì lẽ đó, mọi sự mà chúng ta đang vui hưởng, là hạng người biết tin cậy Đấng Christ, đều mắc nợ đối với sự chết của Ngài. Sự thương khó của Ngài cuốn lấy hết mọi sự phán xét mà hạng tội nhân tội lỗi đáng phải chịu và đã mua lấy mọi thứ tốt lành cho hạng tội nhân được tha tội đang vui hưởng. Vì vậy, mọi sự khoe mình của chúng ta về những việc nầy phải là khoe mình về thập tự giá của Đấng Christ. Chúng ta không phải là hạng người lấy Đấng Christ làm trọng tâm và ấp ủ thập tự giá như chúng ta đáng phải có, vì chúng ta không suy gẫm sự thật rằng mọi thứ tốt lành, và mọi thứ xấu xa mà Đức Chúa Trời đổi thành tốt lành, đã được mua lấy bởi những sự thương khó của Đấng Christ.
            Và làm thế nào chúng ta trở thành hạng người lấy thập tự giá làm trung tâm? Chúng ta phải tỉnh thức đối với sự thực khi Đấng Christ chịu chết trên thập tự giá, chúng ta đã chết (xem chương 31). Khi điều nầy xảy ra cho sứ đồ Phaolô, ông nói: “Thế gian đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy! (Galati 6:14). Đây là chìa khoá cho việc khoe khoang về thập tự giá lấy Đấng Christ làm trung tâm.
            Khi bạn đặt lòng tin cậy nơi Đấng Christ, sự hấp dẫn áp đảo của thế gian sẽ bị phá vỡ. Bạn là một cái xác trong thế gian, và thế gian là một cái xác đối với bạn. Hoặc nói một cách tích cực, bạn là một “người mới” (Galati 6:15). Hỡi ngươi, người cũ đã chết. Hỡi ngươi, người mới đang sống — là người có đức tin nơi Đấng Christ. Và cái điều đánh dấu đức tin nầy, ấy là nó đặt Đấng Christ ở trên mọi thứ trong thế gian. Quyền lực của thế gian muốn ve vãn tình cảm của bạn đã gục chết.
            Đã chết đối với thế gian có nghĩa là từng khoái lạc trong thế gian trở thành bằng chứng mua bằng huyết của tình yêu Đấng Christ và là một cơ hội cho sự khoe mình về thập tự giá. Khi tấm lòng của chúng ta trở vấn lấy chùm tia phước hạnh bắt nguồn từ thập tự giá, khi ấy phước hạnh đời nầy gục chết, và Đấng Christ chịu đóng đinh trên thập tự giá là mọi sự.