50 Lý Do Để Chúa Jêsus Chịu Chết
Tạo ra một dân có lòng sốt sắng về các việc lành
“là Đấng liều mình vì
chúng ta, để chuộc chúng ta khỏi mọi tội và làm cho sạch, đặng lấy chúng ta làm
một dân thuộc riêng về Ngài, là dân có lòng sốt sắng về các việc lành” (Tít 2:14).
Ngay ở trọng
tâm Cơ đốc giáo là lẽ thật cho rằng chúng ta được Đức Chúa Trời tha thứ và tiếp
nhận, không phải vì chúng ta đã làm nhiều việc lành đâu, mà là giúp chúng ta có
khả năng và nhiệt huyết để làm các việc lành đó. Kinh thánh chép: “Ấy chính Chúa đã cứu chúng ta, … chẳng phải
theo việc làm chúng ta” (II Timôthê 1:9). Những việc
lành không phải là nền tảng của sự chúng ta được tiếp nhận, mà là bông trái của
nó. Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết không phải vì chúng ta dâng cho Ngài
những việc lành, mà Ngài đã chịu chết “và làm cho sạch, đặng
lấy chúng ta làm một dân thuộc riêng về Ngài, là dân có lòng sốt sắng về các việc
lành” (Tít 2:14).
Đây là ý
nghĩa của ân điển. Chúng ta không thể có được chỗ đứng phải lẽ với Đức Chúa Trời
vì cớ những việc làm của chúng ta. Chỗ đứng ấy phải là một sự ban cho rời rộng
kìa. Chúng ta có thể nhận lãnh chỗ đứng ấy bởi đức tin, ấp ủ nó như báu vật quí
báu của mình. Đây là lý do tại sao Kinh thánh chép: “Vả,
ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ
anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu
cho không ai khoe mình” (Êphêsô 2:8-9). Đấng Christ đã
chịu khổ và đã chịu chết hầu cho các việc lành sẽ là quả, chớ không phải nhân,
của sự chúng ta được tiếp nhận.
Vì thế, chẳng
có gì phải ngạc nhiên khi câu kế chép: “vì
chúng ta … dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành” (Êphêsô
2:10). Nghĩa là, chúng ta được cứu để làm các việc lành, chớ không phải bởi
các việc lành. Và mục đích của Đấng Christ không phải là khả năng để thực hiện
chúng, mà là niềm đam mê để thực hiện chúng. Đấy là lý do tại sao Kinh thánh sử
dụng từ ngữ “sốt sắng”. Đấng Christ đã chịu
chết để khiến chúng ta phải “sốt sắng về các việc
lành”. Sốt sắng của nghĩa là đam mê. Đấng Christ không chịu chết
để khiến các việc lành ra khả thi hay để tạo ra một sự theo đuổi nửa vời. Ngài đã
chịu chết để tạo ra một niềm đam mê về các việc lành. Sự thanh sạch Cơ đốc
không phải là tránh né điều ác, mà là theo đuổi điều lành.
Có những lý
do tại sao Chúa Jêsus đã trả cái giá vô hạn để tạo ra niềm đam mê về các việc
lành. Ngài đã cung ứng lý do chính bằng mấy lời nầy: “Sự
sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành
của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời” (Mathiơ
5:16). Đức Chúa Trời được tỏ ra là vinh hiển bởi các việc lành của Cơ đốc
nhân. Về sự vinh hiển ấy Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết.
Khi sự tha
thứ và tiếp nhận của Đức Chúa Trời buông tha chúng ta không còn sợ hãi, kiêu ngạo,
tham lam, chúng ta được đầy dẫy với lòng sốt sắng yêu thương tha nhân theo cách
chúng ta được yêu thương. Chúng ta phó thác của cải và mạng sống của chúng ta kể
từ khi chúng ta được an ninh trong Đấng Christ. Khi chúng ta yêu thương tha
nhân giống như vầy, cách ăn ở của chúng ta ngược lại với sự tự cấp và tự quản của
con người. Đức Chúa Trời, là Kho Báu và Sự An Ninh làm biến đổi đời sống, hãy
chú ý vào đấy.
Và đâu là “các việc lành” nầy? Không giới hạn phạm vi của
chúng, Kinh thánh chủ yếu nói tới việc giúp đỡ con người trong chỗ cần kíp, đặc
biệt những người nghèo khó và chịu khổ nhiều nhất. Thí dụ, Kinh thánh chép: “Những người bổn đạo ta cũng phải học tập
chuyên làm việc lành, đặng giùm giúp khi túng ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà
không ra trái” (Tít 3:14). Đấng Christ đã chịu
chết để biến chúng ta thành loại người nầy — đam mê giùm giúp kẻ nghèo và kẻ bị
hư mất. Đó là cuộc sống tốt đẹp nhất, bất luận là giá nào đối với chúng ta
trong đời nầy: Họ nhận được sự giùm giúp, chúng ta được vui vẻ, Đức Chúa Trời
nhận được sự vinh hiển.