50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Để Chúng Ta Chết Đối Với Tội Lỗi Và Sống Cho Sự Công Bình
“Ngài
gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã
chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình” (I Phierơ 2:23).
Nghe qua
thì thật là lạ lùng đó, sự chết của Đấng Christ trong chỗ của chúng ta và vì tội
lỗi chúng ta là phương tiện để chúng ta ngã chết. Bạn sẽ nghĩ rằng có một cái
chết thế trong chỗ của bạn có nghĩa là bạn sẽ thoát chết. Và, tất nhiên, chúng
ta đang thoát chết — sự chết đời đời thống
khổ không dứt và sự phân cách ra khỏi Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus phán: “Ta
ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ” (Giăng
10:28). “Còn ai sống và tin ta
thì không hề chết” (Giăng 11:26). Sự chết của
Chúa Jêsus quả thực có ý nói rằng “hễ
ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng
3:16).
Những còn
có ý nghĩa khác nữa, trong đó chúng ta chết vì Đấng Christ đã chịu chết trong
chỗ của chúng ta và vì tội lỗi chúng ta. “Ngài
gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã
chết…
” (I Phierơ 2:23). Ngài đã chịu chết để chúng ta được sống; và Ngài đã chịu
chết để chúng ta sẽ chết. Khi Đấng Christ chết, tôi, là một người tin theo Đấng
Christ, đồng chết với Ngài. Kinh thánh nói rõ ràng lắm: “Vì
nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết giống như sự chết của Ngài” (Rôma
6:5). “Nếu có một người chết vì
mọi người, thì mọi người đều chết” (II Côrinhtô 5:14).
Đức tin là
bằng chứng của việc được hội hiệp với Đấng Christ theo một cách thức quan trọng
như thế nầy. Những người tin Chúa “đã bị đóng đinh với
Đấng Christ” (Galati 2:20). Chúng
ta nhìn lại nơi sự chết của Ngài rồi nhìn biết rằng, trong tâm trí của Đức Chúa
Trời, chúng ta đã có mặt ở đó. Tội lỗi của chúng ta đều đặt trên Ngài, và sự chết
mà chúng ta đáng chịu sẽ xảy ra cho chúng ta nơi Ngài. Phép báptêm tuyên bố sự
chết nầy với Đấng Christ. “Vậy
chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài” (Rôma
6:4). Nước được ví như nấm mộ. Đi xuống nước là một hình ảnh nói tới sự chết.
Còn đi lên là một hình ảnh nói tới đời mới. Và mọi sự của bức tranh nói tới những
gì Đức Chúa Trời sẽ làm “bởi đức tin”.
“Anh em đã bởi phép báp-tem được chôn với
Ngài, thì cũng được sống lại với Ngài bởi đức tin trong quyền phép Đức Chúa Trời” (Côlôse
2:12).
Sự thực tôi
đã chết với Đấng Christ được nối trực tiếp với sự chết của Ngài vì cớ tội lỗi
tôi. “Ngài gánh tội lỗi chúng ta . . .hầu
cho chúng ta là kẻ đã chết”. Câu nầy có ý nói rằng khi chúng ta
vòng tay ôm lấy Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của tôi, tôi đang vòng tay ôm lấy sự chết
của chính mình trong vai trò một tội nhân. Tội lỗi của tôi đã đem Chúa Jêsus đến
mồ mả và đem tôi đến đó với Ngài. Đức tin nhìn xem tội lỗi là tội giết người. Nó
đã giết Chúa Jêsus, và nó đã giết tôi nữa.
Vì vậy, trở
thành một Cơ đốc nhân có nghĩa là chết đối với tội lỗi. Bản ngã cũ yêu mến tội
lỗi đã chết với Chúa Jêsus. Tội lỗi giống như một kỵ nữ trông chẳng còn xinh đẹp
nữa. Nàng là kẻ giết chết Vua của tôi và bản thân tôi. Vì lẽ đó, người tin Chúa
đang chết đối với tội lỗi, không còn bị quản trị bởi những sự lôi cuốn của nó nữa.
Tội lỗi, là kỵ nữ đã giết chết thiết hữu của tôi, chẳng còn có sức quyến rũ nữa.
Nó đã trở thành một kẻ thù.
Đời mới của
tôi giờ đây chịu ảnh hưởng bởi sự công bình. “Ngài
gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta … được
sống cho sự công bình” (I Phierơ 2:23). Vẻ đẹp của Đấng Christ, là Đấng đã yêu thương tôi và đã phó chính mình
Ngài vì tôi, là ước ao của linh hồn tôi. Và vẻ đẹp của Ngài là sự công bình trọn
vẹn. Mạng lịnh mà giờ đây tôi muốn vâng theo là đây (và tôi mời bạn hãy cùng hiệp với tôi): “Chớ
nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình
anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể
mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình” (Rôma 6:13).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét