Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Lý do 32: "Để Khiến Chúng Ta Không Vì Chính Mình Mà Sống Nữa, Nhưng Sống Cho Đấng Christ"


50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Để Khiến Chúng Ta Không Vì Chính Mình Mà Sống Nữa,
Nhưng Sống Cho Đấng Christ
            “lại Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình(II Côrinhtô 5:15).

            Đấng Christ đã chết để tôn vinh Đấng Christ, nói như thế là làm cho nhiều người phải bối rối. Sôi sụt trong cốt lõi của nó, II Côrinhtô 5:15 chép Đấng Christ đã chịu chết vì chúng ta để chúng ta sống cho Ngài. Nói khác đi, Ngài đã chịu chết vì chúng ta hầu cho chúng ta làm nhiều việc cho Ngài. Nói thẳng ra, Đấng Christ đã chịu chết vì Đấng Christ. Giờ đây, điều đó là thực. Điều đó không phải là một thủ thuật đâu. Tận cốt lõi của tội lỗi, ấy là chúng ta thất bại không làm vinh hiển cho Đức Chúa Trời — bao gồm cả thất bại không làm sáng danh Con của Ngài nữa (Rôma 3:23). Nhưng Đấng Christ đã chịu chết để gánh lấy tội lỗi và giải phóng chúng ta ra khỏi nó. Vì vậy, Ngài đã chịu chết để gánh lấy phần ô nhục mà chúng ta đã chất trên Ngài do tội lỗi của chúng ta. Ngài đã chịu chết để đảo lộn vấn đề nầy. Đấng Christ đã chịu chết cho sự vinh hiển của Đấng Christ.
            Lý do điều nầy làm bối rối cho nhiều người, ấy là nó có vẻ kỳ cục quá. Dường như không phải làm một việc mà mình ưa thích vậy. Dường như việc ấy đổi sự thương khó của Đấng Christ thành ra ngược lại với những gì Kinh thánh chép về sự ấy, nghĩa là, hành động tối thượng của tình yêu thương. Thực ra là cả hai. Sự chết của Đấng Christ vì chính sự vinh hiển của Ngài và sự chết của Ngài để tỏ ra tình yêu thương không những cả hai đều là sự thực, mà cả hai đều y như nhau.
            Đấng Christ là có một không hai. Không một ai khác có thể hành động theo cách nầy và gọi đó là tình yêu thương. Đấng Christ là con người duy nhứt trong thế gian cũng là Đức Chúa Trời và vì lẽ đó có giá trị vô hạn. Ngài xinh đẹp trong mọi sự trọn lành đạo đức của Ngài. Ngài khôn ngoan, công bình, nhơn đức và mạnh sức.Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Đức Chúa Trời và hình bóng của bản thể Ngài (Hêbơrơ 1:3). Nhìn xem Ngài, nhận biết Ngài thì thoả lòng hơn là có đủ thứ mà thế gian có thể hiến cho.
            Người nào đã nhìn biết Ngài rõ ràng nhất có thể phát biểu như thế nầy:
            Nhưng vì cớ Đấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy. Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ (Philíp 3:7-8).
            “Đấng Christ chịu chết để chúng ta sống cho Ngài” không có ý nói “để chúng ta có thể trợ giúp Ngài”. Ngài cũng chẳng dùng tay người ta hầu việc Ngài dường như có cần đến sự gì (Công Vụ các Sứ Đồ 17:25). Đấng Christ cũng một thể ấy: “Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (Mác 10:45). Vấn đề Đấng Christ đã chịu chết không phải để chúng ta có thể trợ giúp Ngài, mà để chúng ta có thể nhìn xem và thưởng thức Ngài như giá trị vô hạn. Ngài đã chịu chết để giúp chúng ta thôi không lao vào các khoái lạc độc hại và làm cho chúng ta say mê với các khoái lạc về vẻ đẹp của Ngài. Trong phương thức nầy, chúng ta được yêu thương, và Ngài được tôn vinh. Đấy không phải là các mục tiêu có tính cách tranh đua. Chúng là một.
            Chúa Jêsus đã phán cùng các môn đồ Ngài rằng Ngài phải ra đi để Ngài có thể sai Đức Thánh Linh, là Đấng Yên Ủi đến (Giăng 16:7). Kế đó, Ngài nói cho họ biết những điều Đấng Yên Ủi sẽ làm khi Ngài đến: “Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta” (Giăng 16:14). Đấng Christ đã chịu chết và sống lại để chúng ta sẽ nhìn xem và tôn vinh Ngài. Đây là sự yên ủi quan trọng nhất trong thế gian. Đây là tình yêu thương. Lời cầu nguyện đáng yêu nhất mà Chúa Jêsus đã từng dâng lên là đây: Cha ôi, Con muốn Con ở đâu thì những kẻ Cha đã giao cho Con cũng ở đó với Con, để họ ngắm xem sự vinh hiển của Con (Giăng 17:24). Đấng Christ đã chịu chết vì điều nầy. Đây là sự yêu thương — chịu thương khó để ban cho chúng ta thưởng thức chính mình Ngài cho đến đời đời.

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

Lý do 31: "Để Chúng ta Chết Đối Với Luật Pháp Và Kết Quả Cho Đức Chúa Trời"


50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Để Chúng Ta Chết Đối Với Luật Pháp
Và Kết Quả Cho Đức Chúa Trời
            “Hỡi anh em ta, anh em cũng như vậy, bởi thân thể của Đấng Christ, anh em đã chết về luật pháp, đặng thuộc về người khác, tức là người đã từ kẻ chết sống lại, hầu cho chúng ta được kết quả cho Đức Chúa Trời (Rôma 7:4).
            Khi Đấng Christ chịu chết vì chúng ta, chúng ta chết với Ngài. Đức Chúa Trời nhìn vào chúng ta là những kẻ tin như đã được kết hiệp với Đấng Christ. Sự chết của Ngài vì tội lỗi chúng ta là sự chết của chúng ta ở trong Ngài. (Xem chương trước). Nhưng tội lỗi không phải là thực tại duy nhứt đã giết Chúa Jêsus và chúng ta. Cũng một thể ấy đối với luật pháp của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta phá vỡ luật pháp do phạm tội, luật pháp kết án chúng ta phải chịu chết.
            Nếu chẳng có luật pháp, thì sẽ chẳng có hình phạt gì cả. vì … đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật pháp (Rôma 4:15). Nhưng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho … cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời (Rôma 3:19).
            Chẳng có phương thế nào thoát khỏi sự rủa sả của luật pháp hết. Luật ấy là công bình; chúng ta là tội nhân. Chỉ có một cách duy nhứt để được tự do: Ai đó phải trả giá cho án phạt. Đấy là lý do tại sao Chúa Jêsus đã ngự đến: Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta (Galati 3:13).
            Vì lẽ ấy, luật pháp của Đức Chúa Trời không thể xét đoán chúng ta nếu chúng ta đang ở trong Đấng Christ. Quyền lực của nó cai trị chúng ta đã bị phá vỡ gấp bằng hai. Một mặt, mọi đòi hỏi của luật pháp đã được Đấng Christ làm phu phỉ vì ích cho chúng ta. Việc Ngài tuân giữ trọn vẹn luật pháp đã được kể vào trong tài khoản của chúng ta (xem chương 11). Mặt khác, án phạt của luật pháp đã được trả bởi huyết của Đấng Christ.
            Đây là lý do tại sao Kinh thánh dạy rõ ràng đến nỗi việc làm hoà lại với Đức Chúa Trời không chiếu theo việc tuân giữ luật pháp. vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài (Rôma 3:20). “Người ta được xưng công bình, chẳng phải bởi các việc luật pháp đâu, bèn là cậy đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ (Galati 2:16). Làm hoà lại với Đức Chúa Trời bằng cách tuân giữ luật pháp thì chẳng có hy vọng gì hết. Hy vọng duy nhứt là huyết và sự công bình của Đấng Christ, là hy vọng của chúng ta duy bởi đức tin mà thôi. “Vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp (Rôma 3:28).
            Như vậy, chúng ta làm đẹp lòng Đức Chúa Trời bằng cách nào, nếu chúng ta phải chết đối với luật pháp của Ngài và luật pháp không còn là ông chủ của chúng ta nữa? Luật pháp há chẳng phải là sự bày tỏ ra công bình và tốt lành của Đức Chúa Trời sao (Rôma 7:12)? Câu trả lời theo Kinh thánh, ấy là thay vì thuộc về luật pháp, là thứ đòi hỏi và xét đoán, giờ đây chúng ta thuộc về Đấng Christ là Đấng đòi hỏi và ban bố cho. Trước kia, sự công bình được đòi hỏi từ bề ngoài bằng văn tự viết trên bảng đá. Nhưng giờ đây sự công bình dấy lên bên trong chúng ta như một sự khao khát trong mối quan hệ của chúng ta với Đấng Christ. Ngài đang hiện diện và có thật. Bởi Thánh Linh Ngài, Ngài vùa giúp chúng ta trong sự yếu đuối của chúng ta. Một người sống đã thay thế một bảng danh mục làm cho chết. Vì chữ làm cho chết, song Thánh Linh làm cho sống (II Côrinhtô 3:6). (Xem chương 14).
            Đây là lý do tại sao Kinh thánh chép rằng con đường mới vâng phục là kết quả, chớ không phải tuân giữ luật pháp. Hỡi anh em ta, … anh em đã chết về luật pháp, đặng thuộc về người khác, tức là người đã từ kẻ chết sống lại, hầu cho chúng ta được kết quả cho Đức Chúa Trời (Rôma 7:4). Chúng ta đã chết đối với việc tuân giữ luật pháp để chúng ta sống kết quả. Bông trái lớn lên thật tự nhiên trên cây. Nếu cây là tốt, trái sẽ tốt. Và cây, trong trường hợp nầy, là mối quan hệ sống động của tình yêu thương đối với Đức Chúa Jêsus Christ. Vì điều nầy Ngài chịu chết. Giờ đây Ngài bảo chúng ta đến: “Hãy tin ta”. Chết đối với luật pháp, khi ấy bạn sẽ mang lấy quả của tình yêu thương.

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Lý do 30: "Để Chúng Ta Chết Đối Với Tội Lỗi Và Sống Cho Sự Công Bình"


50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Để Chúng Ta Chết Đối Với Tội Lỗi Và Sống Cho Sự Công Bình

            Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình (I Phierơ 2:23).

            Nghe qua thì thật là lạ lùng đó, sự chết của Đấng Christ trong chỗ của chúng ta và vì tội lỗi chúng ta là phương tiện để chúng ta ngã chết. Bạn sẽ nghĩ rằng có một cái chết thế trong chỗ của bạn có nghĩa là bạn sẽ thoát chết. Và, tất nhiên, chúng ta đang thoát chết — sự chết đời đời  thống khổ không dứt và sự phân cách ra khỏi Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus phán: Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ (Giăng 10:28). Còn ai sống và tin ta thì không hề chết (Giăng 11:26). Sự chết của Chúa Jêsus quả thực có ý nói rằng hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời (Giăng 3:16).
            Những còn có ý nghĩa khác nữa, trong đó chúng ta chết vì Đấng Christ đã chịu chết trong chỗ của chúng ta và vì tội lỗi chúng ta. Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết…(I Phierơ 2:23). Ngài đã chịu chết để chúng ta được sống; và Ngài đã chịu chết để chúng ta sẽ chết. Khi Đấng Christ chết, tôi, là một người tin theo Đấng Christ, đồng chết với Ngài. Kinh thánh nói rõ ràng lắm:Vì nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết giống như sự chết của Ngài (Rôma 6:5). “Nếu có một người chết vì mọi người, thì mọi người đều chết (II Côrinhtô 5:14).
            Đức tin là bằng chứng của việc được hội hiệp với Đấng Christ theo một cách thức quan trọng như thế nầy. Những người tin Chúa “đã bị đóng đinh với Đấng Christ” (Galati 2:20). Chúng ta nhìn lại nơi sự chết của Ngài rồi nhìn biết rằng, trong tâm trí của Đức Chúa Trời, chúng ta đã có mặt ở đó. Tội lỗi của chúng ta đều đặt trên Ngài, và sự chết mà chúng ta đáng chịu sẽ xảy ra cho chúng ta nơi Ngài. Phép báptêm tuyên bố sự chết nầy với Đấng Christ. Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài (Rôma 6:4). Nước được ví như nấm mộ. Đi xuống nước là một hình ảnh nói tới sự chết. Còn đi lên là một hình ảnh nói tới đời mới. Và mọi sự của bức tranh nói tới những gì Đức Chúa Trời sẽ làm “bởi đức tin”. Anh em đã bởi phép báp-tem được chôn với Ngài, thì cũng được sống lại với Ngài bởi đức tin trong quyền phép Đức Chúa Trời (Côlôse 2:12).
            Sự thực tôi đã chết với Đấng Christ được nối trực tiếp với sự chết của Ngài vì cớ tội lỗi tôi. “Ngài gánh tội lỗi chúng ta .  .  .hầu cho chúng ta là kẻ đã chết”. Câu nầy có ý nói rằng khi chúng ta vòng tay ôm lấy Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của tôi, tôi đang vòng tay ôm lấy sự chết của chính mình trong vai trò một tội nhân. Tội lỗi của tôi đã đem Chúa Jêsus đến mồ mả và đem tôi đến đó với Ngài. Đức tin nhìn xem tội lỗi là tội giết người. Nó đã giết Chúa Jêsus, và nó đã giết tôi nữa.
            Vì vậy, trở thành một Cơ đốc nhân có nghĩa là chết đối với tội lỗi. Bản ngã cũ yêu mến tội lỗi đã chết với Chúa Jêsus. Tội lỗi giống như một kỵ nữ trông chẳng còn xinh đẹp nữa. Nàng là kẻ giết chết Vua của tôi và bản thân tôi. Vì lẽ đó, người tin Chúa đang chết đối với tội lỗi, không còn bị quản trị bởi những sự lôi cuốn của nó nữa. Tội lỗi, là kỵ nữ đã giết chết thiết hữu của tôi, chẳng còn có sức quyến rũ nữa. Nó đã trở thành một kẻ thù.
            Đời mới của tôi giờ đây chịu ảnh hưởng bởi sự công bình. Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta … được sống cho sự công bình (I Phierơ 2:23). Vẻ đẹp của Đấng Christ, là Đấng đã yêu thương tôi và đã phó chính mình Ngài vì tôi, là ước ao của linh hồn tôi. Và vẻ đẹp của Ngài là sự công bình trọn vẹn. Mạng lịnh mà giờ đây tôi muốn vâng theo là đây (và tôi mời bạn hãy cùng hiệp với tôi): Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình (Rôma 6:13).