50 lý do tại sao Chúa
Jêsus đến và chịu chết
Để Trở Thành Nơi Mà Ở Đó
Chúng Ta Gặp Gỡ Đức Chúa Trời
“Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy phá đền thờ nầy đi, trong ba ngày
ta sẽ dựng lại! Người Giu-đa lại nói: Người ta xây đền thờ nầy mất bốn mươi sáu
năm, mà thầy thì sẽ dựng lại trong ba ngày! Nhưng Ngài nói về đền thờ của thân
thể mình” ( Giăng
2:19-21).
“Giết Ta, thì Ta sẽ trở thành nơi nhóm lại toàn cầu với Đức
Chúa Trời”, đấy là cách mà tôi muốn đóng ngoặc kép Giăng 2:19-21. Họ
tưởng Chúa Jêsus đang đề cập tới Đền Thờ tại thành Jerusalem : “Hãy
phá đền thờ nầy đi, trong ba ngày Ta sẽ dựng lại”. Nhưng Ngài
đang đề cập tới thân thể của Ngài.
Tại sao Chúa Jêsus lại đưa ra sự kết
nối giữa đền thờ của người Do thái và chính thân thể của Ngài? Vì Ngài đã đến
để lấy vị trí đền thờ làm nơi nhóm lại với Đức Chúa Trời. Với sự đến của Con
Đức Chúa Trời trong xác thịt con người, nghi thức và sự thờ lạy sẽ phải đổi
thay. Chính mình Đấng Christ sẽ trở thành Chiên Con Lễ Vượt Qua sau cùng, thầy
tế lễ sau cùng, đền thờ sau cùng. Hết thảy mọi sự sẽ qua đi, và Ngài còn lại.
Những gì còn lại sẽ là tốt hơn theo
cách vô hạn. Khi đề cập đến chính mình Ngài, Chúa Jêsus phán: “Vả lại, ta phán cùng các ngươi, tại chỗ nầy có một đấng tôn
trọng hơn đền thờ” (Mathiơ
12:6). Đền thờ trở thành nơi ngự của Đức Chúa Trời vào những thời điểm hiếm
hoi, khi sự vinh hiển của Đức Chúa Trời đầy dẫy nơi thánh. Nhưng về Đấng
Christ, Kinh thánh chép: “Vì sự đầy dẫy của
bản tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình” (Côlôse 2:9). Sự hiện diện của Đức Chúa
Trời không xảy đến và đang ở trên Chúa Jêsus. Ngài là Đức Chúa Trời. Nơi chúng
ta gặp Ngài, chúng ta đang gặp Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời gặp gỡ dân sự trong
đền thờ qua nhiều đấng trung bảo bất toàn về mặt con người. Nhưng giờ đây, Kinh
thánh nói tới Đấng Christ: “Vì chỉ có một Đức
Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung Bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức
là Đức Chúa Jêsus Christ, là người” (I Timôthê 2:5). Nếu chúng ta muốn gặp gỡ Đức Chúa Trời trong sự
thờ phượng, chỉ có một chỗ mà chúng ta phải đi đến, đó là Đức Chúa Jêsus
Christ. Cơ đốc giáo không có một trung tâm nào về mặt địa lý giống như Hồi giáo
và Do thái giáo.
Có lần, khi Chúa Jêsus đối diện với
một người đàn bà với tội tà dâm, bà ta đã thay đổi đề tài rồi nói: “Tổ phụ chúng tôi đã thờ lạy trên hòn núi nầy; còn dân
Giu-đa lại nói rằng nơi đáng thờ lạy là tại thành Giê-ru-sa-lem. Đức Chúa Jêsus
phán rằng: Hỡi người đàn bà, … giờ đến, khi các ngươi thờ lạy Cha, chẳng tại
trên hòn núi nầy, cũng chẳng tại thành Giê-ru-sa-lem”. Địa lý
không phải là vấn đề. Vậy thì là gì? Chúa Jêsus phán tiếp: “Nhưng
giờ hầu đến, và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy tâm thần và lẽ
thật mà thờ phượng Cha” (Giăng
4:20-23).
Chúa Jêsus thay đổi hoàn toàn phạm
trù. Không phải trên hòn núi nầy hay trong thành phố kia đâu, mà là bằng tâm
thần và lẽ thật. Ngài đã vào trong thế gian để loại bỏ giới hạn về mặt địa lý.
Giờ đây chẳng còn có đền thờ nào nữa. Jerusalem
không phải là trung tâm. Đấng Christ mới là trung tâm. Bạn có muốn gặp Đức Chúa
Trời không? Chúa Jêsus phán: “Ai đã thấy ta,
tức là đã thấy Cha” (Giăng
14:9). Bạn có muốn tiếp nhận Đức Chúa Trời không? Chúa Jêsus phán: “ai rước ta, tức là rước Đấng đã sai ta” (Mathiơ 10:40). Bạn có muốn có sự hiện
diện của Đức Chúa Trời trong sự thờ phượng không? Kinh thánh chép: “Ai chối Con, thì cũng không có Cha” (I Giăng 2:23). Có phải chúng ta muốn
tôn vinh Đức Chúa Cha không? Chúa Jêsus phán: “Ai
không tôn kính Con, ấy là không tôn kính Cha, là Đấng đã sai Con đến”
(Giăng 5:23).
Khi Đấng Christ chịu chết và đã sống
lại, đền thờ cũ bị thay thế bởi Đấng Christ mà cả toàn cầu có thể tiếp cận
được. Bạn có thể đến với Ngài mà chẳng cần phải vận dụng cơ bắp. Ngài đang ở
gần giống như đức tin vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét