50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Đưa Chức Vụ Tế Lễ Trong Cựu Ước Đến Chỗ Kết Thúc Rồi Trở Thành
Thầy Tế Lễ Đời Đời
“Vả
lại, số thầy tế lễ rất nhiều, vì sự chết nên không giữ luôn được chức vụ. Nhưng
Ngài, vì hằng có đời đời, nên giữ lấy chức tế lễ không hề đổi thay. Bởi đó Ngài
có thể cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Đức Chúa Trời, vì Ngài hằng
sống để cầu thay cho những kẻ ấy. Ấy đó thật là thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng
ta có cần dùng, thánh khiết, không tội, không ô uế, biệt khỏi kẻ có tội, được
cất lên cao hơn các từng trời: không như những thầy tế lễ thượng phẩm khác, cần
phải hằng ngày dâng tế lễ, trước vì tội mình, sau vì tội dân; Ngài làm việc đó
một lần thì đủ cả, mà dâng chính mình Ngài làm tế lễ” (Hêbơrơ 7:23-27).
“Vả
Đấng Christ chẳng phải vào nơi thánh bởi tay người làm ra, theo kiểu mẫu nơi
thánh thật, bèn là vào chính trong trời, để bây giờ vì chúng ta hiện ra trước
mặt Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải là dâng chính mình Ngài nhiều lần, như thầy tế
lễ thượng phẩm mỗi năm vào trong nơi rất thánh mà dâng huyết không phải là
huyết mình; bằng chẳng vậy, thì từ buổi sáng thế đến nay, Ngài đã phải chịu khổ
nhiều lần rồi. Nhưng hiện nay đến cuối cùng các thời đại, Ngài đã hiện ra chỉ
một lần, dâng mình làm tế lễ để cất tội lỗi đi” (Hêbơrơ 9:24-26).
“Phàm
thầy tế lễ mỗi ngày đứng hầu việc và năng dâng của lễ đồng một thức, là của lễ
không bao giờ cất tội lỗi được, còn như Đấng nầy, đã vì tội lỗi dâng chỉ một
của lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời” (Hêbơrơ 10:11-12).
Một trong
những thuật ngữ quan trọng nhất của lẽ thật Cơ đốc là “một lần
đủ cả”. Thuật ngữ nầy đến từ một chữ Hylạp (ephapax) và có ý nói “một lần trong mọi thời đại”. Từ nầy ý nói tới
một việc đã xảy ra vốn có tính quyết định. Hành động đã hoàn tất đủ đến nỗi nó
không bao giờ cần được lặp lại. Bất kỳ nổ lực nào muốn lặp lại hành động ấy sẽ
làm mất uy tín sự thành tựu đã xảy ra “một lần đủ cả”.
Đúng là một
thực tại ảm đạm, hết năm nầy sang năm khác, các thầy tế lễ trong xứ Israel phải
dâng con sinh vì tội lỗi của chính họ và tội lỗi của dân sự. Tôi không có ý nói
là chẳng có ơn tha thứ đâu. Đức Chúa Trời đã ấn định các thứ của lễ nầy để làm
sự khuây khoả cho dân sự của Ngài. Họ đã phạm tội và cần một sự thay thế để
mang lấy hình phạt của họ. Chính ở chỗ có lòng thương xót mà Đức Chúa Trời đã
chấp nhập chức vụ của các thầy tế lễ hay phạm tội và con sinh thay thế.
Nhưng có
mặt tối về sự việc nầy. Con sinh phải dâng lên hoài. Kinh thánh chép: “Trái lại, những tế lễ đó chẳng qua là mỗi
năm nhắc cho nhớ lại tội lỗi” (Hêbơrơ 10:3). Dân sự vốn
biết rõ khi họ đặt tay mình lên đầu của con bò đực để chuyển tải tội lỗi mình
sang con thú, việc ấy rồi sẽ lại được làm nữa. Không có đủ loài thú để gánh
thay tội lỗi của con người. Các thầy tế lễ hay phạm tội phải dâng của lễ vì
chính tội lỗi của họ. Các thầy tế lễ hay chết phải bị thay thế. Bò đực và dê
đực không có đời sống đạo đức và không thể mang lấy lỗi lầm của con người. “Vì huyết của bò đực và dê đực không thể
cất tội lỗi đi được” (Hêbơrơ 10:4).
Nhưng đã có
lớp vải bạc bao quanh đám mây bất toàn của chức tế lễ nầy. Nếu Đức Chúa Trời
tôn vinh các thứ bất toàn nầy, điều nầy có ý nói rằng một ngày kia Ngài sẽ sai
một tôi tớ xứng đáng đến hoàn tất những gì dòng thầy tế lễ nầy không thể làm
được — ấy là cất bỏ tội lỗi đi một lần đủ cả.
Điều đó cho
thấy Đức Chúa Jêsus Christ là ai. Ngài đã trở thành Thầy Tế Lễ sau cùng và là
Con Sinh sau cùng. Vô tội, Ngài không dâng các thứ con sinh cho chính mình. Bất
tử, Ngài không bao giờ bị thay thế. Là Con Người, Ngài có thể gánh lấy tội lỗi
của con người. Vì lẽ đó, Ngài không dâng của lễ cho chính mình Ngài; Ngài đã
dâng chính mình Ngài làm của lễ tối hậu. Sẽ chẳng còn cần đến của lễ nào khác
nữa. Có một Đấng Trung Bảo đứng giữa chúng ta và Đức Chúa Trời. Một Thầy Tế Lễ.
Chúng ta không còn cần ai khác nữa. Ồ, phước hạnh dường bao cho những ai nhờ
chỉ một mình Đấng Christ mà đến gần Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét