50 Lý Do Chúa Jêsus Đến Chịu Chết
Giải Phóng Chúng Ta Ra Khỏi Các Ăn Ở Không Ra Chi
Của Tổ Tiên Chúng Ta
“vì
biết rằng chẳng phải bởi vật hay hư nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã được
chuộc khỏi sự ăn ở không ra chi của tổ tiên truyền lại cho mình, bèn là bởi
huyết báu Đấng Christ, dường như huyết của chiên con không lỗi không vít” ( I Phierơ 1:18-19).
Người đời ở
phương Tây, và nhiều dân tộc trong các bộ lạc sống theo kiểu duy linh, họ có
chung vấn đề nầy đây: Họ tin nơi quyền phép cách ăn ở không ra chi của tổ tiên
họ. Họ gọi quyền phép ấy bằng những danh xưng khác nhau. Hạng người duy linh có
thể trao đổi với linh hồn của tổ tiên và chuyển tải các lời nguyền. Hạng người
thế tục có thể nói tới ảnh hưởng của di truyền hay thương tổn của bậc làm cha
làm mẹ bị ngược đãi, và xa rời về tình cảm. Trong cả hai trường hợp, có một ý
thức về số phận mà chúng ta buộc phải sống với lời nguyền hay những tổn thương
từ tổ tiên chúng ta. Tương lai dường như hư không và chẳng thấy bóng hạnh phúc.
Khi Kinh
thánh chép: “anh em đã được chuộc khỏi sự ăn ở không ra
chi của tổ tiên mình”, Kinh thánh đang đề cập tới một phương
thức sống trống rỗng, vô nghĩa, không ích lợi, nó kết thúc với sự hủy diệt.
Kinh thánh nói rằng “những sự ăn ở không ra chi”
nầy được gắn cho các tổ phụ chúng ta. Kinh thánh không nói bằng cách nào!?!
Việc cụ thể là hãy chú ý cách chúng ta được giải phóng ra khỏi sự ăn ở không ra
chi nầy. Quyền phép của nhà giải phóng xác định phạm trù của công cuộc giải
phóng.
Sự giải
phóng ra khỏi cách ăn ở không ra chi của tổ tiên xảy ra “chẳng
phải bởi vật hay hư nát như bạc hoặc vàng”. Bạc và vàng tiêu
biểu cho những thứ có giá trị nhất có thể dùng để trả giá cho sự cứu chuộc.
Nhưng hết thảy chúng ta đều biết chúng là vô dụng rồi. Hạng người giàu có nhất
thường là kẻ bị bắt làm nô lệ cho cách ăn ở không ra chi nầy. Một tù trưởng bộ
lạc giàu có có thể bị hành hại bởi nổi lo sợ bùa chú của tổ tiên giáng trên đời
sống của ông ta. Một vị Chủ tịch của công ty rất thành công có thể bị lèo lái
bởi những thế lực vô thức từ lai lịch của ông ta, nó phá hủy cuộc hôn nhân và
con cái của ông ta.
Bạc và vàng
chẳng có quyền gì để cứu hết. Sự thương khó và sự chết của Chúa Jêsus cung ứng
những gì là cần thiết: không phải vàng hay bạc mà là “bởi
huyết báu Đấng Christ, dường như huyết Chiên Con không lỗi không vít”.
Khi Đấng Christ chịu chết, Đức Chúa Trời đã có một nhận định về mối quan hệ
giữa chúng ta và tổ tiên của chúng ta. Ngài muốn giải phóng chúng ta ra khỏi
cách ăn ở không ra chi mà chúng ta thừa hưởng từ nơi họ. Đấy là một trong những
lý do mà Đấng Christ đã chịu chết.
Không một
bùa chú nào có thể đứng nghịch lại bạn được, nếu mọi tội lỗi của bạn hết thảy
đều đã được tha, và bạn được mặc cho sự công bình của Đấng Christ, và bạn được
chuộc và được yêu thương bởi Đấng Sáng Tạo ra vũ trụ. Sự thương khó và sự chết
của Chúa Jêsus là lý do sau cùng tại sao Kinh thánh nói dân sự của Đức Chúa
Trời: “không có phù chú nơi
Gia-cốp, cũng chẳng có bói-khoa trong Y-sơ-ra-ên” (Dân
số ký 23:23). Khi Chúa Jêsus chịu chết, mọi ơn phước của thiên đàng đã được
mua cho những ai chịu tin cậy Ngài. Và khi Đức Chúa Trời chúc phước, không ai
có thể rủa sả được.
Không một
tổn thương nào mà cha mẹ bị trù ẻo trổi hơn sự chữa lành của Chúa Jêsus. Giá
chữa lành được gọi là “huyết báu Đấng
Christ”. Từ ngữ “báu”
có nghĩa là “giá
trị vô hạn”. Vì vậy giá chuộc đang trải ra một cách vô hạn. Không
một vòng nô lệ nào có thể đứng nghịch lại nó được. Vì vậy, chúng ta hãy xây
khỏi vàng và bạc mà hãy vòng tay ôm lấy sự ban cho của Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét