50 lý do tại sao Chúa
Jêsus đến và chịu chết
Để Hoàn Tất Sự Vâng Phục
Trở Thành Sự Công Bình Của Chúng Ta
“Ngài
đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí
chết trên cây thập tự” (Philíp
2:8).
“Vì, như bởi sự
không vâng phục của một người mà mọi người khác đều thành ra kẻ có tội, thì
cũng một lẽ ấy, bởi sự vâng phục của một người mà mọi người khác sẽ đều thành
ra công bình” (Rôma 5:19).
“Đức
Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta,
hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời”
(II Côrinhtô 5:21).
“…không
phải công bình của tôi bởi luật pháp mà đến, bèn là bởi tin đến Đấng Christ mà
được” (Philíp 3:9).
Xưng công bình không những hủy bỏ sự
bất nghĩa của tôi. Mà sự ấy còn gán sự công bình của Đấng Christ cho tôi nữa.
Tôi không có một sự công bình nào tiến cử tôi với Đức Chúa Trời. Lời xưng nhận
của tôi trước mặt Đức Chúa Trời là lời nầy đây: “…không
phải công bình của tôi bởi luật pháp mà đến, bèn là bởi tin đến Đấng Christ mà
được” (Philíp 3:9).
Đây là sự công bình của Đấng Christ.
Sự ấy được gán cho tôi. Gán có nghĩa là Đấng Christ đã làm trọn vẹn mọi sự công
bình; và rồi sự công bình ấy được kể là sự công bình của tôi, khi tôi đem lòng
tin cậy nơi Ngài. Tôi được kể là công bình. Đức Chúa Trời nhìn vào sự công bình
trọn vẹn của Đấng Christ, và Ngài tuyên bố tôi là công bình với sự công bình
của Đấng Christ.
Vì vậy, có hai lý do cho thấy tại
sao việc ấy không là gớm ghiếc đối với Đức Chúa Trời khi xưng người không tin
Chúa là công bình (Rôma 4:5). Thứ
nhứt, sự chết của Đấng Christ đã trả món nợ bất nghĩa của chúng ta (xem chương trước). Thứ hai, sự vâng phục của Đấng Christ cung ứng sự công
bình mà chúng ta có cần để được xưng công bình trong phiên tòa của Đức Chúa
Trời. Mọi đòi hỏi của Đức Chúa Trời để được bước vào sự sống đời đời không
những là sự bất nghĩa của chúng ta đã bị hủy bỏ, mà sự công bình trọn vẹn của
chúng ta đã được thiết lập.
Sự thương khó và sự chết của Đấng
Christ là nền tảng cho cả hai. Sự thương khó của Ngài là nổi khổ xứng đáng cho
sự bất nghĩa của chúng ta. “Nhưng người đã vì
tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương”
(Êsai 53:5). Nhưng sự thương khó và
sự chết của Ngài cũng là đỉnh cao và là sự hoàn tất việc vâng phục trở thành
nền tảng cho sự xưng công bình chúng ta. Ngài đã “vâng
phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Philíp 2:8). Sự chết của Ngài là đỉnh
cao sự vâng lời của Ngài. Đây là điều mà Kinh thánh nói tới khi chép: “Bởi sự vâng phục của một người mà mọi người khác sẽ đều
thành ra công bình” (Rôma
5:19).
Vì lẽ đó, sự chết của Đấng Christ đã
trở thành nền tảng cho sự tha thứ và sự trọn lành của chúng ta. “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở
nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công
bình của Đức Chúa Trời” (II Côrinhtô 5:21). Đức Chúa Trời
đã làm cho Đấng Christ là Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi là có ý
nghĩa gì chứ? Nói như thế có nghĩa là tội lỗi của chúng ta đã bị gán cho Ngài,
nhờ thế Ngài trở thành sự tha thứ cho chúng ta. Và chúng ta (là tội nhân) trở nên sự công bình của
Đức Chúa Trời trong Đấng Christ thì có ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là, một cách
tương tự, sự công bình của Đấng Christ đã được gán cho chúng ta, và nhơn đó
Ngài trở nên sự trọn lành cho chúng ta.
Nguyện Đấng Christ được tôn cao vì
toàn bộ sự thành tựu của Ngài trong sự thương khó và sự chết! Cả hai: công tác
tha thứ tội lỗi chúng ta, và công tác cung ứng sự công bình cho chúng ta.
Nguyện chúng ta ngợi khen, trân trọng và tin cậy Ngài vì cớ sự thành tựu cả thể của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét