50 lý do tại sao Chúa
Jêsus đến và chịu chết
Để Tha Tội Cho Chúng Ta
Ấy là trong
Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư
dật của ân điển Ngài” (Êphêsô 1:7).
vì nầy là huyết
ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội” (Mathiơ
26:28).
Khi chúng ta tha một món nợ hay một
sự mích lòng hoặc một sự tổn thương, chúng ta không đòi hỏi phải giải quyết
bằng một khoản thanh toán nào hết. Làm thế sẽ đi ngược lại với sự tha thứ. Nếu
khoản chi trả được làm cho chúng ta vì thứ mà chúng ta bị mất, thì chẳng cần gì
đến sự tha thứ nữa. Chúng ta có món nợ của mình.
Sự tha thứ chỉ tới ân điển. Nếu tôi
bị bạn gây tổn thương, ân điển cho qua. Tôi không khởi kiện. Tôi tha thứ cho
bạn. Ân điển ban cho điều mà ai đó không đáng được. Đấy là lý do tại sao tha
thứ có lời lẽ ban ra trong đó.
Sự tha thứ không chỉ là “nhận lãnh”
thôi đâu. Nó còn gạt qua một bên quyền “nhận lãnh” đó.
Đấy là điều Đức Chúa Trời làm cho
chúng ta khi chúng ta tin cậy Đấng Christ: “Hết thảy các đấng
tiên tri đều làm chứng nầy về Ngài rằng hễ ai tin Ngài thì được sự tha tội vì
danh Ngài” (Công Vụ các Sứ Đồ 10:43). Nếu chúng ta tin theo
Đấng Christ, Đức Chúa Trời không còn nắm lấy tội lỗi nghịch cùng chúng ta nữa.
Đây là lời làm chứng của chính Đức Chúa Trời trong Kinh thánh: “Ấy chính ta, là Đấng vì mình ta mà xóa sự phạm tội ngươi”
(Êsai 43:25). “Phương
đông xa cách phương tây bao nhiêu, thì Ngài đã đem sự vi phạm chúng tôi khỏi xa
chúng tôi bấy nhiêu” (Thi thiên 103:12).
Nhưng sự việc nầy làm dấy lên một
nan đề. Hết thảy chúng ta đếu biết rằng tha thứ là chưa đủ. Chúng ta có thể
nhìn thấy ơn ấy thật rõ nét khi sự tổn thương là lớn — như giết người hay cưỡng
hiếp. Xã hội cũng như thế gian không cùng nhau buộc các quan tòa (hay Đức Chúa Trời) nói với từng tên
giết người hay hiếp dâm: “Ngươi lấy làm tiếc sao? Ok. Nhà nước tha tho ngươi. Ngươi
có thể đi”. Trong các trường hợp như thế nầy, chúng ta nhìn thấy
rằng trong khi một nạn nhân có thể có tinh thần tha thứ, nhà nước không thể từ
bỏ công lý được.
Cũng một thể ấy với sự công bình của
Đức Chúa Trời. Tất cả tội lỗi đều rất trầm trọng, vì tội lỗi nghịch cùng Đức
Chúa Trời (xem chương 1). Ngài là
Đấng mà sự vinh hiển của Ngài bị tổn thương khi chúng ta bất chấp hay bất tuân
hoặc phạm thượng với Ngài. Sự công bình của Ngài sẽ không cho phép Ngài buông
tha chúng ta hơn sự xét đoán của con người có thể hủy bỏ mọi món nợ mà tên tội
phạm mắc với xã hội. Sự tổn thương mà tội lỗi chúng ta gây ra cho sự vinh hiển
của Đức Chúa Trời phải được sửa chữa hầu cho sự vinh hiển Ngài sẽ chiếu sáng
hơn trong sự công bình. Và nếu chúng ta, hạng tội phạm cần được tự do và được
tha thứ, cần phải có một sự thể hiện ấn tượng cho thấy họ tôn vinh Đức Chúa
Trời mặc dù hạng tội phạm trước kia đã được buông tha.
Đấy là lý do tại sao Đấng Christ đã
chịu thương khó và chịu chết. “Ấy là trong Đấng
Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật
của ân điển Ngài” (Êphêsô
1:7). Tha thứ chẳng buộc chúng ta trả một giá nào hết. Mọi sự vâng phục đắt
giá của chúng ta là quả, chớ không phải là nhân, của việc được tha thứ. Đấy là
lý do tại sao hết thảy gọi đấy là ân điển. Nhưng tha thứ buộc Chúa Jêsus phải
trả giá bằng mạng sống của Ngài. Đấy là lý do tại sao chúng ta gọi đó là công
bình.
Ồ, tin tức cho rằng Đức Chúa Trời
không nắm lấy tội lỗi để nghịch cùng chúng ta là quí báu dường nào! Và Đấng
Christ xinh đẹp dường bao, huyết của Ngài đủ để cho Đức Chúa Trời ban ra ơn tha
thứ nầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét