50 lý do tại sao Chúa
Jêsus đến và chịu chết
Để Nhận Lãnh Mọi Sự Tốt Lành Cho Chúng Ta
“Ngài đã không tiếc
chính Con mình, nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì Ngài há chẳng
cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?” (Rôma 8:32).
Tôi thích
cách luận lẽ của câu nầy. Không phải vì tôi thích lý luận, mà vì tôi thích mọi
nhu cần của tôi sẽ được thỏa. Hai vế của Rôma 8:32 [trong Anh ngữ] có một sự kết nối quan trọng về mặt lý luận. Có thể
chúng ta không thấy chỗ kết nối đó, một khi vế thứ hai lại là một câu hỏi: “thì Ngài há chẳng
cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?” Nhưng nếu chúng ta đổi câu hỏi bằng
một câu nói ngụ ý, chúng ta sẽ nhìn thấy chỗ nối kết ấy. “Ngài đã không tiếc chính Con mình nhưng vì
chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, vì lẽ đó chắc chắn Ngài cũng giàu ơn ban
mọi sự cho chúng ta”.
Nói khác
đi, sự kết nối giữa hai vế có ý đồ làm cho vế thứ hai được chắc chắn một cách
tuyệt đối. Nếu Đức Chúa Trời thực thi việc khó nhất trong mọi sự — nghĩa là,
phó Con một của Ngài chịu thương khó và chịu chết — thì chắc chắn Ngài sẽ thực
hiện việc dễ hơn, nghĩa là, ban cho chúng ta mọi sự luôn với Con ấy. Toàn bộ sự
cam kết của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta mọi sự còn chắc chắn hơn là hy sinh
Con của Ngài nữa. Ngài phó Con của Ngài “vì chúng ta hết
thảy”. Điều đó đã được thực hiện, lẽ nào Ngài thôi không ở cùng
chúng ta ư? Điều nầy khó mà tưởng tượng được lắm.
Nhưng “ban mọi sự cho chúng ta” có ý nghĩa như thế
nào chứ? Không phải một đời sống an nhàn
dễ dàng đâu. Thậm chí không phải là an ninh khỏi kẻ thù của chúng ta. Chúng ta
biết điều nầy từ những gì Kinh thánh chép bốn câu sau đó: “Vì
cớ Ngài, chúng tôi bị giết cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến
hàng làm thịt” (Rôma 8:36). Thậm chí hôm
nay, có nhiều Cơ đốc nhân đang gánh chịu loại bắt bớ nầy. Khi Kinh thánh hỏi: “có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói
khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng?” (Rôma
8:35), câu trả lời là “không”. Không phải vì những việc nầy không xảy
ra cho Cơ đốc nhân, mà vì “trong
mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần” (Rôma 8:37).
Vậy thì vì
cớ sự chết của Đấng Christ vì chúng ta, Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ ban cho
chúng ta “mọi sự” cùng với Con ấy có ý
nghĩa như thế nào? Sự chết ấy có ý nghĩa như sau: Ngài sẽ ban cho chúng ta mọi
sự nào là tốt lành cho chúng ta. Mọi sự mà chúng ta có cần để được biến đổi ra
giống như ảnh tượng của Con Ngài (Rôma
8:29). Mọi sự chúng ta có cần để nhận được sự vui mừng cho đến đời đời.
Điều nầy
cũng là một với lời hứa khác trong Kinh thánh: “Đức
Chúa Trời tôi sẽ làm cho đầy đủ mọi sự cần dùng của anh em y theo sự giàu có
của Ngài ở nơi vinh hiển trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Philíp
4:19). Lời hứa nầy được làm cho sáng tỏ thêm ở các câu đi trước: “Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư
dật. Trong mọi sự và mọi nơi, tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu
cũng được. Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Philíp
4:12-13).
Lời hứa
chép, chúng ta có thể làm được “mọi sự”
nhờ vào Đấng Christ. Nhưng hãy chú ý “mọi sự”
bao gồm “đói” và “thiếu”.
Đức Chúa Trời sẽ làm thỏa mãn từng nhu cần, bao gồm khả năng vui mừng trong lúc
chịu khổ khi nhiều người cảm thấy mọi nhu cần chưa được thỏa. Đức Chúa Trời sẽ
làm thỏa mãn từng nhu cần, bao gồm nhu cần về ơn chịu đói khi cảm thấy nhu cần
về đồ ăn chưa được thỏa. Sự thương khó và sự chết của Đấng Christ bảo đảm rằng
Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta mọi sự chúng ta có cần để làm theo ý muốn
Ngài, dâng cho Ngài sự vinh hiển và nhận được sự vui mừng đời đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét