50 lý do tại sao Cha Jêsus
đến và chịu chết
Để Làm Cho Chúng Ta Thánh Sạch Không Vết,
Không Chỗ Trách Được”
“Vì
nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời
đời” (Hêbơrơ 10:14).
“nhưng
bây giờ Đức Chúa Trời đã nhờ sự chết của Con Ngài chịu lấy trong thân thể của
xác thịt mà khiến anh em hòa thuận, đặng làm cho anh em đứng trước mặt Ngài
cách thánh sạch không vết, không chỗ trách được” (Côlôse 1:22).
“Hãy
làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như
anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt Qua của chúng
ta, đã bị giết rồi” (I Côrinhtô 5:7).
Một trong
những cơn đau đầu quan trọng nhất trong đời sống Cơ đốc là tình trạng thay đổi
chậm chạp của chúng ta. Chúng ta nghe Đức Chúa Trời kêu gọi phải hết lòng, hết
linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Ngài (Mác 12:30). Thế nhưng chúng ta có đạt tới toàn bộ tình cảm và sự
tin kính ấy hay không? Chúng ta cùng kêu la với sứ đồ Phaolô: “Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi
thân thể hay chết nầy?” (Rôma 7:24). Thậm chí chúng
ta còn than vãn khi chúng ta có quyết tâm mới: “Ấy
không phải tôi đã giựt giải rồi, hay là đã đến nơi trọn lành rồi đâu, nhưng tôi
đang chạy hầu cho giựt được, vì chính tôi đã được Đức Chúa Jêsus Christ giựt
lấy rồi” (Philíp 3:12).
Chính câu
nói đó là chìa khóa cho sự nhẫn nại và vui mừng. “vì chính tôi đã được
Đức Chúa Jêsus Christ giựt lấy rồi”. Mọi sự tôi đạt được, kiếm được và phấn đấu không phải để
thuộc về Đấng Christ (là điều đã xảy ra
rồi), mà là để hoàn tất điều chi còn thiếu sót trong ảnh tượng của tôi đối
với Ngài.
Một trong
những nguồn quan trọng nhất về sự vui mừng và nhẫn nại cho Cơ đốc nhân là nhìn
biết rằng trong sự bất toàn của tiến trình chúng ta đã được trọn vẹn rồi — và
sự trọn vẹn nầy phải mắc nợ đối với sự thương khó và sự chết của Đấng Christ. “Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm
cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời” (Hêbơrơ 10:14). Điều nầy rất đáng ngạc nhiên!
Trong cùng một câu, ông nói chúng ta đã “được thánh sạch”
và chúng ta đã được “trọn vẹn” rồi.
Được nên
thánh có nghĩa là chúng ta là bất toàn và đang ở trong tiến trình ấy. Chúng ta
trở nên thánh sạch — song chưa thánh đủ. Và hết thảy những người nầy — và chỉ
những người nầy — họ đã được trọn vẹn rồi. Sự khích lệ thật vui mừng ở đây, ấy
là bằng chứng về sự trọn vẹn của chúng ta ở trước mặt Đức Chúa Trời không phải
là sự trọn lành chúng ta đã kinh nghiệm, mà là tiến trình chúng ta đã kinh
nghiệm. Những tin tức tốt lành, ấy là việc ở trong tiến trình là minh chứng cho
thấy rằng chúng ta đã đạt tới rồi.
Kinh thánh
phác họa điều nầy một lần nữa trong lối nói xưa về bột và men. Trong bức tranh,
men là điều ác. Chúng ta là đống bột. Kinh thánh chép: “Hãy
làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như
anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt Qua của chúng
ta, đã bị giết rồi” (I Côrinhtô 5:7). Cơ đốc nhân
là “không men”. Chẳng có chút men nào — không
một điều ác nào cả. Chúng ta đã được trọn vẹn. Vì lý do nầy, chúng ta cần phải
làm “sạch men cũ đi”. Chúng ta đã trở nên không
men trong Đấng Christ. Vì vậy, thực tế là chúng ta giờ đây trở nên bột nhồi mới
không men. Nói khác đi, chúng ta sẽ trở nên những gì chúng ta cần phải trở nên.
Nền tảng
của mọi sự nầy là đâu? “Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt Qua của
chúng ta, đã bị giết rồi”. Sự thương khó của Đấng Christ bảo đảm sự trọn lành của chúng ta chắc
chắn đến nỗi giờ đây điều đó đã trở thành một thực tế rồi. Vì vậy, chúng ta
đánh trận chống lại tội lỗi của chúng ta không những để nên trọn lành, mà còn
vì chúng ta đang trọn lành nữa. Sự chết của Chúa Jêsus là chìa khóa cho việc
đánh trận với sự bất toàn trên nền tảng chắc chắn của sự trọn lành của chúng
ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét