Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Lý do 18: "Để Chữa Lành Cho Chúng Ta Khỏi Bệnh Tật Về Mặt Đạo Đức Và Về Phần Xác Thịt"


50 lý do tại sao Chúa Jêsus đến và chịu chết
Để Chữa Lành Cho Chúng Ta
Khỏi Bịnh Tật Về Mặt Đạo Đức Và Về Phần Xác Thịt
            “Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh” (Êsai 53:5).
            “Đến chiều, người ta đem cho Đức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh, vậy cho được ứng nghiệm lời của Đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta” (Mathiơ 8:16-17).

            Đấng Christ đã chịu khổ và chịu chết để bệnh tật một ngày kia sẽ hoàn toàn bị hủy diệt. Bệnh tật và sự chết không phải là một phần trong đường lối nguyên thủy của Đức Chúa Trời dành cho thế gian. Chúng xuất hiện cùng với tội lỗi là một phần trong sự xét đoán của Đức Chúa Trời giáng trên loài thọ tạo. Kinh thánh chép: “Vì muôn vật đã bị bắt phục sự hư không, chẳng phải tự ý mình, bèn là bởi cớ Đấng bắt phục” (Rôma 8:20). Đức Chúa Trời đã bắt thế gian phục theo nổi đau đớn hư không của xác thịt hầu tỏ ra sự kinh khủng của việc gian ác về mặt đạo đức.
            Sự hư không nầy bao gồm cả sự chết. “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết” (Rôma 5:12). Sự hư không nầy bao gồm mọi sự than thở về bệnh tật. Và Cơ đốc nhân không được miễn trừ: “không những muôn vật thôi, lại chúng ta, là kẻ có trái đầu mùa của Đức Thánh Linh, cũng than thở trong lòng, đang khi trông đợi sự làm con nuôi, tức là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy” (Rôma 8:23).
            Nhưng mọi sự đau khổ nầy về bệnh tật chỉ là tạm thời mà thôi. Chúng ta trông mong thời điểm khi đau đớn theo phần xác chẳng còn có nữa. Loài thọ tạo phục theo sự hư không không phải là vĩnh viễn. Ngay từ sự phán xét ban đầu của Ngài, Kinh thánh chép Đức Chúa Trời đã nhắm vào hy vọng. Mục đích sau cùng của Ngài là đây: “Muôn vật mong rằng mình cũng sẽ được giải cứu khỏi làm tôi sự hư nát, đặng dự phần trong sự tự do vinh hiển của con cái Đức Chúa Trời” (Rôma 8:21).
            Khi Đấng Christ vào trong thế gian, Ngài có sứ mệnh phải hoàn tất sự cứu chuộc toàn cầu nầy. Ngài đã đánh dấu mọi mục tiêu của Ngài bằng cách chữa lành cho nhiều người trong suốt cuộc sống của Ngài. Có những cơ hội khi đám dân đông nhóm lại và Ngài “chữa được hết thảy những người bịnh” (Mathiơ 8:16; Luca 6:19). Đây là cách nhìn trước những gì sẽ đến ở phần cuối của lịch sử khi “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết ,cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa” (Khải huyền 21:4).
            Phương thức Đấng Christ đánh bại sự chết và bệnh tật bằng cách khoác chúng lên chính mình Ngài và đem chúng theo với Ngài ra mồ mả. Sự phán xét của Đức Chúa Trời giáng trên tội lỗi đã đem đến bệnh tật phải gánh chịu bởi Chúa Jêsus khi Ngài chịu thương khó và chịu chết. Tiên tri Êsai giải thích sự chết của Đấng Christ bằng lời lẽ nầy: “Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh” (Êsai 53:5). Sự kinh khiếp đập vào lưng của Chúa Jêsus đã mua lấy một thế gian không có bệnh tật.
            Một ngày kia, tất cả bệnh tật sẽ bị trục xuất ra khỏi loài thọ tạo được chuộc của Đức Chúa Trời. Sẽ có đất mới. Chúng ta sẽ có loại thân thể mới. Sự chết sẽ bị nuốt mất bởi sự sống đời đời (I Côrinhtô 15:54; II Côrinhtô 5:4). “Muông sói với chiên con sẽ ăn chung, sư tử ăn rơm như bò” (Êsai 65:25). Và hết thảy những ai yêu mến Đấng Christ sẽ hát lên những bài ca cảm tạ Chiên Con là Đấng đã chịu giết để cứu chuộc chúng ta ra khỏi tội lỗi, sự chết và bệnh tật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét